Tha hay không tha? Lòng vị tha còn tồn tại....
- Giết nó đi! – Người anh trai nói, gương mặt đanh lại như đá.
- Giết nó đi! – Người
mẹ nói, qua làn nước mắt ràn rụa.
- Giết nó đi! – Giọng
người chị nghẹn ngào run lên.
Xung quanh đống lửa họp
hội đồng xét xử, từng thành viên của gia đình nạn nhân lên tiếng.
Sinh mạng của gã đàn
ông trẻ đang ngồi nhấp nhỏm bên ngoài sắp được định đoạt. Giết người là một
tội
tày đình. Mà giết bạn còn là tội tày đình gấp bội. Tuy nhiên y ngồi đó, máu người
bạn thân tín của y vẫn còn vấy nơi bàn tay y, chờ đợi số phận mình được phán quyết.
- Chúng ta hãy cân nhắc
thấu đáo sự việc này. – Ông nội của nạn nhân khẽ cất giọng. Nỗi đau
hằn
khắc vào từng nếp nhăn trên gương mặt khắc khổ của cụ. Tiếng nói của cụ đại diện
cho tiếng nói của nhiều thế hệ.
– Giết hắn có làm cho
con… cháu chúng ta sống lại được không?
- Không! Không! Không!
– Cái từ đó lờ đờ chuyền đi khắp vòng tròn người đang đau đớn cực
độ,
lúc thì lào thào, lúc thì lẩm bẩm, lúc thì được phát ra đầy hận thù.
- Giết hắn liệu có
nuôi sống được chúng ta không? – Cụ già nói với ánh mắt điềm tĩnh.
Một lần nữa cái từ
“Không!”, “Không!” rồi “Không!” nối nhau truyền khắp vòng
tròn.
- Ông anh của tôi nói
rất đúng. – Ông chú lên tiếng.
Tất cả những gương mặt
hướng về cụ. Một dòng nước mắt đang lăn xuống gò má cụ.
– Chúng ta
phải
xem xét việc này thật cẩn trọng.
Và toàn thể gia đình họ
cùng nhau suy xét cẩn thận vấn đề. Họ thảo luận trắng đêm. Sau đó họ
gọi
tên sát nhân vào để phán quyết số phận của y.
- Có thấy căn lều kia
không? – Họ nói, tay chỉ vào căn lều nơi đặt thi hài chàng thanh niên vừa bị
giết.
Y gật đầu.
– Giờ đây nó là của
ngươi đấy.
- Có thấy những con ngựa
kia không? – Họ nói, chỉ vào những con ngựa của nạn nhân. Y lại gật
đầu.
- Giờ chúng là của
ngươi. Giờ đây ngươi là con trai chúng ta. Ngươi sẽ thay thế vị trí của người
mà
ngươi đã giết.
Y từ từ ngẩng đầu lên
nhìn những gương mặt xung quanh. Cuộc đời mới của y bắt đầu. Và cuộc
đời
mới của họ cũng bắt đầu.
Tha thứ cho kẻ đã giết chính người con trai mình, một điều rất khó khăn. Nhưng ngoài đời đã có những câu chuyện về lòng vị tha. Những câu chuyện rất đời thực về chính cuộc sống này. Người ta hay nói: "Trên đời này làm gì có ai dám tha thứ cho chính kẻ thù của mình. Thưa, có! chúng ta chỉ là một người nhỏ bé sao có thể biết được tất cả sự huyền nhiệm của thế giới này.
Tha thứ sẽ vẫn còn tồn tại mãi cho đến muôn đời sau.
Nhận xét
Đăng nhận xét